2/20/2013

ĐÔI BẠN




  Trong khu vườn của một nhà nông dân. có một chú Cóc, không biết từ đâu đến . NÓ chọn ngay gốc cây dừa làm nơi sinh sống .




 cũng trong vườn này, 
có một chú gà trống được ông chủ mua về nuôi.
    không biết từ bao giờ , Gà trống và chú Cóc chơi thân với nhau lắm. 
  hằng ngày Gà trống đi kiếm ăn .nó đi trước bươi rơm, bươi rác tìm thức ăn. còn chú Cóc thì nhảy nhảy đi theo sau .  tìm được thứ gì,Gà trống chỉ mổ một miếng, dành lại một miếng cho chú Cóc. tình cảm hai chú Gà và Cóc càng ngày ,càng thân nhau .

      Chú Cóc mắc phải căn bệnh hen di truyền từ thời ông bành tổ để lại . cho nên khi trời thay đổi ,sắp chuyển mưa là Cóc ho xù sụ.
    nhờ tiếng Cóc ho như vậy, mà  bác nông dân chủ nhà biết trời sắp có mưa .chuẩn bị sắp xếp canh tác và lấy nước mưa để dành .

     còn chú Gà trống mỗi đêm ngủ trên cây. chú có tật sợ lạnh chân nên cứ đứng chân này, co chân kia lên cho ấm để dể ngủ. mỗi đêm vào khoảng canh tư , khí trời lành lạnh ,chú Gà trống bị lạnh cả hai chân giật mình cất tiếng gáy.
     nghe Gà gáy vợ chồng chủ nhà dậy . nấu cơm xong. cầm đèn ra đồng làm ruộng..
    cuộc sống cứ vậy trôi đi. trôi đi..vợ chồng chủ nhà làm ăn được mùa ,sung túc .
   có thóc đầy bồ . ông chủ đem thóc rải cho Gà ăn hàng ngày.trong khi đó chú Cóc không ăn được thóc. đem lòng ganh tức với bạn Gà. 
     Cóc quyết tâm, tìm cách cho chủ nhà không còn yêu thương , chăm sóc Gà trống nữa. nghĩ là làm ngay.
       Tối đến.Gà ngủ như thường lệ.Cóc lấy ống đu đủ ,nó cố hết sức ,phình bụng thổi vào chân Gà. Gà thấy lạnh chân, giật mình cất tiếng gáy.
   chủ nhà như thường lệ, dậy nấu cơm,mang đèn. hai vợ chồng ra đồng làm việc.
    ăn no .làm xong việc. chờ hoài mà trời chưa sáng.
chủ nhà cho rằng chú Gà trống già rồi không còn gáy đúng nữa, bắt chú Gà nhốt vô lồng chờ trưa mời bạn đến nhậu.
     Cóc thấy chủ nhà bắt nhốt Gà lại . khoái chí ,nằm dưới gốc dừa. hai tay xoa bụng . hít mắt ,hả to miệng cười sung sướng .
   gió thổi lung lay tàu dừa.

   Trong lồng Gà chẳng biết vì sao mình lại gáy sai như vậy.buồn rầu . nó nhìn đến cây dừa nơi chú Cóc đang nằm. chợt nó thấy, trái dừa khô rơi xuống..nó giật mình la lớn gọi chú Cóc.nhưng Cóc chẳng nghe thấy gì,mãi mê ôm bụng cười. dừa rơi trúng Cóc.nát đời Cóc.

      Trưa . bạn chủ nhà đến. mang theo một xâu cá làm mồi nhậu.chủ nhà không cần Gà nữa, thả nó ra.
      Chú Gà được tự do ,chạy ngay đến xác chú Cóc,nhìn bạn Cóc mà Gà thấy lòng ..điù ..hiu...!



11 nhận xét: